Đà Lạt không dành cho người hướng ngoại ‘bỏ phố về quê’

Sau một năm, tôi nhận thấy không khí Đà Lạt buồn nên sẽ không hợp với những người hướng ngoại, công việc cũng chỉ quanh quẩn dịch vụ du lịch.

Nhiều người mê Đà Lạt, có lẽ vì khí hậu, cảnh đẹp và con người nơi đây. Sâu xa là nơi trốn những “deadline” công sở và cái không khí xô bồ của phố thị, có lẽ vậy chăng?

Tôi cũng là một trong những số các bạn trẻ có niềm đam mê với Đà Lạt. Đi bao nhiêu nơi, tôi vẫn chỉ thích nơi này nhất. Suốt 4-5 năm, tôi luôn tìm câu trả lời cho câu hỏi: “Nếu lên Đà Lạt thì làm gì để sống?”.

Tôi vốn là dân văn phòng ở Sài Gòn, thu nhập tạm ổn. Tuy nhiên, nếu nghỉ việc để lên Đà Lạt sống thì sẽ khó có thể thoải mái như trước. Công việc trên đây cũng không phải đa dạng như ở Sài Gòn. Thỉnh thoảng, các công ty mới tuyển dụng nên sự cạnh tranh cũng nhiều. Khi ứng tuyển, các ứng viên thương lượng với các công ty một mức thu nhập tương đối để cảm thấy yên tâm sống được nên càng khó được nhận.

>> Có chục hecta đất sau 23 năm ‘bỏ phố về rừng’

Ngoài công việc chính, tôi còn một đam mê khác là chụp ảnh. Tuy nhiên chân ướt chân ráo lên đây xác định sẽ không dễ dàng gì. Nhất là khi đã có rất nhiều tay ảnh lên lập nghiệp.

Nhưng tuổi trẻ mà, cứ đi thôi. Điều hối hận là những điều ta không dám làm chứ không phải là những điều ta đã làm. Dù quyết định đúng hay sai thì ít ra nó cũng cho mình những trải nghiệm thực tế.

Tôi nghỉ việc văn phòng để làm thêm một số công việc freelance để tự đánh giá bản thân có thể bước khỏi vùng an toàn không. Sau đó, tôi dành một tháng trước Tết để lên Đà Lạt tìm hiểu công việc. Khi đã thấy ổn, tôi quyết định lên hẳn đây lập nghiệp.

Tôi khai thác thị trường ngách cho mảng chụp ảnh là chụp quảng cáo các homestay, farmstay và khách sạn. Tôi thấy các anh chị chủ nhà ở đây rất ít để ý hình ảnh để giới thiệu đến khách lưu trú, có khi đăng hình ảnh giới thiệu chỉ qua loa. Tôi khảo sát thấy rất nhiều homestay, khách sạn đẹp nhưng hình ảnh khá tệ.

Thời gian rảnh, tôi nhận thêm công việc quản lý homestay để lấp đầy thời gian.

Nhưng đời không như mơ. Đến tháng thứ tư, công việc của tôi dần đi vào ổn định thì dịch Covid-19 ập đến. Homestay, farmstay và các dịch vụ liên quan gặp khó khăn nên cả nghề chụp ảnh và quản lý của tôi cũng bị ảnh hưởng.

>> Mộng mơ của người ‘mua đất 200 triệu bỏ phố về rừng’

Sau đây là những cảm nhận của tôi về cuộc sống nơi đây sau gần một năm trải nghiệm, trong đó sáu tháng gần như ở không trồng rau, hoa vui thú điền viên ở homestay vì dịch:

1. Khí hậu, thời tiết ở đây thực sự tuyệt vời. Tôi không còn muốn đi nhiều như ở Sài Gòn. Tối lạnh trời 18-19 độ C có khi xuống thấp hơn. Mùa đông gần nhất tôi trải nghiệm là 8-9 độ C. Buổi sáng hơi lạnh, trưa mát mẻ. Dù ngày nắng có hơi gắt nhưng nhiệt độ chỉ khoảng 22-24 độ C, không khó chịu, oi bức như tiết trời Sài Gòn. Cảnh quan ở đây thì đẹp bốn mùa, mùa nào cũng có cái đẹp cái nét riêng hết.

2. Về mức sống và thu nhập, Đà Lạt gắn liền với du lịch nên các công việc phổ thông chủ yếu là phục vụ cafe và nhà hàng, quán ăn; các công việc liên quan đến khách sạn và lưu trú, làm vườn và trang trại (trồng rau/hoa). Mà những công việc trên thường thì mặt bằng thu nhập không cao.

Các công việc khác dành cho các bạn năng động hơn và thu nhập khá tốt mà tôi thấy như: sale villa, bất động sản; kinh doanh nông nghiệp (rau, hoa) và đặc sản bao gồm trồng, phân phối hoặc cả hai; mở homestay, cà phê, quán ăn…

Giá cả ăn uống tại Đà Lạt cũng ngang ngửa Sài Gòn, thậm chí cao hơn ở một số món như cà phê sang chảnh. Uống ly cà phê nhưng mục đích chủ yếu là mua view và checkin chụp ảnh, và dĩ nhiên chả ai để ý ly cà phê đó có ngon không và không mấy ai bận tâm về giá cả.

>> Lầm tưởng bỏ phố về rừng là ‘mua đất, xây nhà bê tông’

Tuy nhiên nếu các bạn quen ở lâu hoặc có người quen bản địa có thể tìm được những nơi ăn uống ngon mà giá rẻ đấy. Ví như việc mua rau củ Đà Lạt vốn là thiên đường rồi, nhưng để mua được giá tốt thì bạn phải biết chỗ.

Có một điều hơi ngược đời là mặc dù thu nhập không cao nhưng giá vật liệu, hàng hóa, nhân công lại cao, ví như lĩnh vực trang trí, xây dựng mà tôi có tham gia hỗ trợ.

Chi phí ở, phòng trọ thì rẻ hơn so với Sài Gòn. Một số bạn của tôi lên sống cũng công nhận điều này. Điện nước chả tốn nhiêu vì mùa đông lạnh, còn mùa hè mát mẻ. Bạn nào khó ở lắm thì mới phải dùng đến quạt, và bạn có tìm mòn mắt thì cũng không tìm được chỗ nào có lắp máy lạnh.

Giá phòng ở đây cũng không quá đắt. Trong tầm 2-3 triệu đồng là bạn đã có thể tìm được phòng khá đẹp. Từ 1-2 triệu đồng, phòng có khi hơi bí, tuy nhiên tìm được phòng và căn hộ đẹp như Sài Gòn thì hơi ít vì đa số nhà đẹp thì đã setup làm homestay hoặc villa.

Thêm một điều nữa, thuê căn hộ có khi cọc 2-3 lần tiền phòng, đóng 2-3 tháng/lần là chuyện thường. Thuê nhà cọc 6 tháng, đóng 3 tháng mỗi lần… Thế nên không ít người mới nói, lên Đà Lạt thì xác định có “cục tiền” rồi hãy lên.

3. Về con người và lối sống, Đà Lạt vốn là thành phố buồn đúng nghĩa nên không thích hợp cho những người tâm trạng, lang thang một mình có khi lại khóc sướt mướt ướt hết hoa cỏ ven bờ Hồ Xuân Hương.

Sống chậm hay nhanh tùy người cảm nhận. Nhưng tôi thấy cảm giác không hối thúc, trừ việc tham gia giao thông – không đông nhưng hơi lộn xộn. Và bạn sẽ không bao giờ phải chứng kiến cảnh kẹt xe mỗi sáng, trừ những ngày lễ.

Tôi cho rằng, thời gian tới, Đà Lạt có thể sẽ đánh mất đi ít nhiều sự thân thiện vốn có như chúng ta từng nghe vì những người tứ xứ đến làm ăn sẽ du nhập những “thói” kinh doanh từ các nơi khác đến và lấn át lối kinh doanh bản địa.

Đâu đó đang tồn tại sự “chắc ăn” của chủ nhà, sự bất chấp xung đột với khách hàng của một bộ phận những người làm dịch vụ. Nên những ai chú trọng xây dựng hình ảnh dịch vụ, thân thiện, hiếu khách và tạo được dấu ấn phong cách riêng thì vẫn “sống tốt” và tạo được niềm tin nhất định cho khách đến.

>> 36 trái dừa khô giá 330 nghìn dập tắt ‘háo hức’ làm nông

Ở Sài Gòn thì 20h là lên đồ và ra đường, nhưng ở Đà Lạt giờ đó cũng thay đồ nhưng là lên giường ngủ. Tối đến các hoạt động hàng quán đều đóng cửa khá sớm nên sẽ không phù hợp cho các bạn quen lối sống nhộn nhịp về đêm nơi phố thị.

Về an ninh, một điều mà các anh chị khách homestay của tôi vẫn tự hào mỗi khi lên đây là bạn có thể để cái xe trước cửa cả đêm và sáng sớm vẫn còn đó. Tuy nhiên, không vì thế mà thiếu cảnh giác.

Đối với tôi, nơi đây thực sự lý tưởng. Tôi có thể ở homestay cả tháng không nhậu nhẹt, hát karaoke hay tụ tập cà phê với bạn bè cũng thấy không có vấn đề gì. Các bạn hướng ngoại thì nên cân nhắc, kẻo lên ở rồi lại bảo rằng Đà Lạt buồn tẻ quá và không như mơ.

Với các bạn trẻ đang quan tâm vấn đề có nên lên Đà Lạt sống hay không? Cho dù các bạn lựa chọn như thế nào thì hãy cứ chấp nhận, chịu trách nhiệm về quyết định của mình, đừng than phiền vì có lựa chọn nào mà không đánh đổi lại một điều gì đó.

Có đánh đổi mang lại tiêu cực, có đánh đổi mang lại tích cực và thành công nhất định, và đương nhiên, tôi cũng như các bạn, đều mong muốn sống một cuộc đời của mình và đạt được điều gì đó trong những sự lựa chọn quan trọng của cuộc đời.

Xuan Nguyen

>>Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm VnExpress.net. Gửi bài tại đây.

Bình luận

Bình luận

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *